BÀI PHÁT BIỂU CHIA TAY HỌC SINH LỚP 12 TRƯỜNG THPT PHAN ĐÌNH PHÙNG HÀ NỘI

                

(Ngày 26 tháng 5 năm  2012)                          

                                                                       Phùng Hồng Kổn

    Kính thưa các vị đại biểu, kính thưa các thầy cô giáo.

Hàng năm, mỗi khi  dàn nhạc ve sầu cất lên những bản tình ca xao xuyến là lúc một lứa học sinh nữa trưởng thành. Hôm nay, chúng ta tập trung tại đây làm lễ bế giảng năm học và chia tay với  học sinh khối 12. Cho phép tôi được tâm sự đôi lời với 709 học sinh sắp tạm biệt mái trường thân yêu của mình.

Các con thân mến.

Trước tiên, thay mặt các thầy cô giáo dạy khối 12  và các thầy cô giáo trong toàn trường, thầy chúc các con có đủ sức khỏe, đủ kiến thức và đủ sự tự tin để giành đươc điểm số cao nhất trong hai kì thi sắp tới: Tốt nghiệp THPT và Tuyển sinh vào đai học , cao đẳng. Chúc các con bước vào đời gặp nhiều may mắn , thành đạt, hạnh phúc.

   “Thời gian trôi qua mau, chỉ còn lại những kỉ niệm, kỉ niệm thân yêu ơi …” (lời bài hát “Mong ước kỉ niệm xưa” của nhạc sĩ Nguyễn xuân Phương). Mới đó mà ba năm đã trôi qua. Ngày ấy, những cô bé, cậu bé tuổi mười lăm, bỡ ngỡ bước vào sân trường Phan Đình Phùng, hồi hộp dò tìm tên mình trên bảng danh sách trúng tuyển. Niềm vui òa vỡ khi những học sinh ấy nhìn thấy bên cạnh họ tên mình là số điểm: 53; 54; 55… 59,5.

Ước mơ được học ở trường Phan Đình Phùng đã thành sự thật. Hàng ngày các con được dạo bước trên  vỉa hè đẹp nhất thủ đô Hà Nội – các con có biết điều đó không ?. Cứ mỗi độ gió heo may, hai hàng sấu cổ thụ lại nghiêng mình rắc  xuống hè phố những đợt lá vàng ruộm, dệt thành  một tấm thảm rực rỡ – đón các con vào trường. Sân trường, mảnh sân luôn rợp mát bóng xà cừ, đã từng nổi tiếng cư dân mạng với hình ảnh trái tim vĩ đại được gom bằng lá.

Dưới mái trường cổ kính này, các con đã được sự dìu dắt của các thầy cô giáo – tuy phương pháp mỗi người khác nhau, song sự tận tụy thầy cô nào cũng có.  Có thầy cô đã từng quát mắng các con;  có thầy cô đã từng phạt các con đứng góc lớp; có thầy cô đã từng bắt các con chép bài 100 lần v.v… Tất cả những việc làm đó đều vì sự lớn khôn của các con. Các thầy cô đều mong muốn các con tích lũy được nhiều tri thức, rèn luyện được nhiều kĩ năng, chuẩn bị thật tốt hành trang vào đời.

Rồi những ngày tháng miệt mài học tập. Những đêm thức trắng với những bài toán tích phân hóc búa; những phương  trình hóa học dài  đằng đẵng; những tác phẩm văn học mênh mang , huyền bí…

Không ít trong số các con ngồi đây từng tim đập thình thịch, trán lấm tấm mồ hôi – mỗi khi nhìn theo cây bút của thầy cô dò trên sổ điểm trong giờ kiểm tra miệng.

Tuổi teen của các con có nhiều điều thật thú vị. Trong một cuốn sổ lưu bút thầy đọc được một bài  thơ như sau:

Chân dung một nhà thơ

                                                     Lớp mình có bạn rất mộng mơ

Giờ toán học văn,  lý  làm thơ

    Lúc khóc, lúc cười,  lúc mộng mị

                                                     Khi say, khi tỉnh, khi thẫn thờ.

     Và có cả những câu  thế này:

             Nhớ những giờ trốn học cùng bạn gái vào căng tin.

                                         Cô bắt được chưa mắng câu nào đã khóc.

      Là học sinh Phan Đình Phùng hẳn các con không quên những đêm dạ hội hoành tráng:  From eyes to heart ; DNA prom ; Aloha party … Rồi những ngày píc níc Thiên Sơn suối Ngà, Đầm Long, rừng Cúc phương … Những trận tranh tài quyết liệt trong bóng đá, bóng rổ. Những cuộc kéo co hò reo vang động sân trường. Và một hình ảnh không thể nào quên trên sân khấu này, đó là  những nữ sinh xinh đẹp, duyên dáng với tà áo dài trong các cuộc thi học sinh thanh lịch…

Tất cả những sự kiện đó giờ đây đã trở thành kỉ niệm.

Các con yêu quí.

Hôm nay các con đã trưởng thành.  Các con cần hiểu rằng, đằng sau sự trưởng thành của các con là những nếp nhăn trên trán người cha, những vết rạn trên đuôi mắt người mẹ, và những sợi tóc bạc trên mái tóc thầy cô. Từ nay các con hãy đi bằng đôi chân của mình, hãy bay bằng đôi cánh của mình. Các con cần nỗ lực vượt qua mọi trở ngại. Nếu có vấp ngã các con hãy đứng dậy đi tiếp. Không ở sát bên các con, nhưng các thầy cô vẫn luôn dõi theo các con. Các thầy cô vẫn vui cùng niềm vui của các con khi thành công, vẫn buồn nỗi buồn của các con khi thất bại.

Dù làm việc gì, ở đâu, khi rảnh rỗi các con hãy nhớ về mái trường Phan Đình Phùng thân yêu này. Nhớ những người  bạn hồn nhiên, trong sáng; Nhớ cây hoa sữa ngát hương ở góc sân kia; Nhớ chiếc ghế đá bên gốc đa, nơi lần đầu tiên tâm sự với người bạn trai mình quí mến bấy lâu nay; Nhớ những thầy cô từng tận tụy chỉ bảo cho mình từ cách học bài, làm bài, đến cách sống, cách làm người. Các con đã từng tự hào về trường Phan Đình Phùng, nay nhiệm vụ của các con là xây lên niềm tự hào cho nhà trường về các con. Thành tích của các con là món quà có ý nghĩa lớn đối với nhà trường; Sự thành đạt của các con là niềm vui lớn đối với các thầy cô.

Trong giờ phút chia tay lưu luyến  này, một lần nữa thầy chúc các con bình tĩnh, tự tin, chiến thắng trong  những kì thi sắp tới, tương lai tươi sáng đang chờ đón các con.

Chúc các con lớp 10, lớp 11 có những ngày hè vui vẻ, bổ ích. Kính chúc các thầy cô giáo mạnh khỏe, tiếp tục dìu dắt thành công các thế hệ tiếp theo. Kính chúc sức khỏe các quí vị đại biểu.

Xin trân trọng cảm ơn.

4 bình luận

  1. Tinh nguoi , quan he thay tro qua bai bai phat bieu chia tay nay that tham thia , that rat viet -nam .
    Nhieu noi , con nguoi chay theo bao nhieu gia tri khac , ma bo xa nguon suoi tinh thuong yeu tu nhien gian di , ma mot luc nao do thay khat khao “vo ly” , thay roi vao ” benh tram uat ” , thay doi vo nghia ly …
    Dang kinh men thay ! Xin cam on thay Kon .

  2. Bai phat bieu cua thay that chua chan tinh cam, gay xuc dong voi ca nguoi doc. Toi da hieu vi sao hoc tro lai yeu kinh thay den vay. That may man cho nhung ai la hoc sinh cua thay! Xin chuc mung thay!
    Qua day toi cung xin chuc cac thay co truong Phan Dinh Phung suc khoe, cong tac tot! Chuc cac si tu 12 cua truong dat thanh tich cao trong cac ki thi sap toi!

  3. hay that

Gửi phản hồi cho tttttttttttttttttt Hủy trả lời